Vịnh Hồ Tôn Hiến
“Kinh luân”(*) tài núp váy đàn bà
Cắn trộm “hùm thiêng” lúc “đã sa”.
“Mở hội” “mừng công” lời khoác lác
Bày trò “thị yến” giọng ba hoa.
Say tình quên phận “phường trăng gió”
Tỉnh rượu nhớ mình “diện quốc gia”…
Thế vẫn hơn loài không biết ngượng
Gian tham bất chấp mắt “người ta”!
(*)
Các chữ trong ngoặc kép là của Nguyễn Du.
PHẠM
VĂN DƯƠNG
Cảm ơn Nhật Minh đã đăng bài thơ của tôi lên trang Blog này. Bài thơ này có một số phận cực kỳ may mắn là đã được chọn đăng trong tuyển tập "Bâng khuâng nhớ Cụ thương thân nàng Kiều" do hội Kiều học tuyển chon, xuất bản nhân dịp kỷ niệm 250 năm sinh Nguyễn Du cùng với hơn 90 bài thơ của hơn 90 nhà thơ hàng đầu Việt Nam viết về Nguyễn Du và Truyện Kiều trong hơn 200 năm qua.
Trả lờiXóa