Đã mấy mùa hoa nhớ Vũng Tàu Đêm nằm tơ tưởng ngỡ gần nhau. Em bơi bì bõm nơi bờ trước Anh nhảy thì thùm cuối bãi sau. Nước biếc, trời trong mây giỡn sóng Non xanh, biển bạc đá khoe màu.
Bà Rịa – đấy miền Đông ước mơ Chín mong mười đợi biết bao giờ... Cá tôm ngồn ngộn về trên bến Cây trái xum xuê khắp bãi bờ. Đất Đỏ(*) quê hương trang liệt nữ Vũng Tàu xứ sở đấng anh thơ.
Ngàn năm đá núi vẫn trơ gan Để khách dương gian phải ngỡ ngàng. Hạ tới âm thầm phơi nắng lửa Đông về lặng lẽ đắm băng chan. Rêu phong suốt kiếp lòng không đổi Nước xối quanh năm dạ chẳng màng.
Giáo dục xưa nay – Quốc sách đầu Bao lần cải cách đã xong đâu. Âm Tầu uốn lưỡi nghe vui ngộ Tiếng Việt gài chân sửa nát nhàu. Giáo – Sĩ kiếm tiền “tôn” sách rởm Thầy – Trò lạc nghĩa nhói tim đau.
Đầu xuân Bà Rịa mở “Ngày thơ...” Đường luật... từ lâu mãi đợi chờ. Thi hữu quen nhau tràn nỗi nhớ Văn đàn gặp gỡ thỏa niềm mơ. Cao Bằng xướng họa chừng nghe tiếng Đồng Tháp bạn quen cũng mập mờ.
Ngon ngọt nuôi mình giếng nước quê Thơm dòng sữa mẹ nẻo đi về. Đêm trăng em đợi người bên xóm Hoa cỏ ta ngồi cảnh mái đê. Áo trắng độ nào hoa phượng nở Khăn hồng thuở ấy bạn bè khoe.
Nắng
đã vàng hơn, gió mát hơn, Sài
Gòn phượng cũ tán xanh rờn. Nhà
bên vườn cúc hoa chưa nở Thềm
nọ cành mai lá vẫn vờn. Lũ
trẻ tựu trường vui biết mấy Thầy
cô về lớp nhớ nào hơn.
Hương Biển – Hội thơ của tỉnh nhà Đậm đà tình cảm, nghĩa sâu sa. Vũng Tàu tề tựu nhiều thi sỹ Bà Rịa tập trung lắm soái ca. Tụ hội thường xuyên nơi phố biển Giao lưu rộng khắp nẻo quê xa.
Hôm nay nhớ lại bước hành quân Đất nước mọi miền in dấu chân. Lội suối băng rừng lên Việt Bắc Trèo đèo qua núi đến Nà Ngần. Ra vào Quảng Trị vây thành cổ Vượt tiếp Trường Sơn tỏ sức xuân.
Chinh phục an toàn đỉnh núi cao Cáp treo hiện đại hãy lên nào! Hồ Mây, thác nước in trời biển Núi Lớn, mây nguồn quyện gió sao. Du lịch, vui chơi mừng hạnh phúc Tham quan, nghỉ dưỡng tiễn ba đào...
Cờ tướng chiều nay với Hiểu Lê Cúp vàng dừa lửa thắng mang về. Quân xanh chú hắn giành khiêm tốn Bên đỏ anh mình vội hả hê. Đi trước thằng em hay đấu mã Tiếp theo ông bác giỏi điều xe. Ba bàn thắng cả đi thăm cháu Còn dọa sáng mai chiếu tứ bề!
Với nàng ta mãn Biển Xanh ơi! Vì đã khơi lên ngọn lửa đời. Lục Bát vần trao đi vạn nẻo Thơ Đường tứ ngọt đến trăm nơi. Hội viên nhiệt huyết, tình tươi thắm Chủ nhiệm công tâm, nghĩa sáng ngời.
Mùng Năm tháng Chín buổi khai trường Xanh ngắt trời thu tỏa ánh dương. Tấp nập đông vui từng lối phố Tưng bừng nhộn nhịp mọi con đường. Cờ hoa trống rộn nơi trường lớp Biểu ngữ loa vang khắp bốn phương.
Đã
mấy mươi năm gặp lại thầy Ngập
tràn kỷ niệm ở nơi đây. Người
xưa đã trải bao mưa nắng Bạn
cũ từng qua mấy gió mây. Nỗi
nhớ chia ly còn lắng đọng Niềm
vui đoàn tụ đã dâng đầy.
Thương mẹ quanh năm tắm nắng đồng Cho mùa trĩu hạt lúa đơm bông. Đường khuya mỏi gối mòn chân đất Ngõ sớm sa sương xót cõi lòng Lận đận khơi dòng trên bến đợi Gian
nan trở gánh giữa chiều mong.
Hào hùng Tổ quốc biển sông sâu Núi biếc đồng xanh trải một mầu. Mảnh đất kiên trung tình thắm đượm Con người dũng cảm nghĩa bền lâu. Hòa bình tổ ấm vui thề nguyện Hạnh phúc nhà xinh thỏa vọng cầu.
Xa rồi vẫn nhớ Vũng Tàu ơi! Tuyệt đỉnh giao thoa giữa đất trời. Thơ mộng Nghinh Phong nhiều khách
tới Dập dềnh Bãi Trước lắm người bơi. Miền quê nổi dạng nền phơi phới Phố xá thành danh nét rạng ngời.
Tuyên
ngôn vang vọng khoảng trời trong Tiếng
Bác thấm sâu cả nỗi lòng. Đoàn
kết công nông bừng nắng hạ Hợp
quần lương giáo thấm mưa đông. Việt
Nam lấy lại toàn bờ cõi Tổ
quốc thu về cả núi sông.
Lâu
rồi chưa ghé đất Phù Ninh Phú
Lộc ngày xưa đậm chữ “Tình”. Cái
thuở chân trần Cha bảo học Một
thời xe đạp Mẹ tầm vinh. Khó
khăn rèn nết thời chinh chiến Gian
khổ luyện tâm cảnh thái bình.
Mừng
ngày Quốc khánh Việt Nam ta Đất
nước Tiên Rồng rợp sắc hoa. Cờ
đỏ sao vàng bay vạn nẻo Tương
lai hạnh phúc đến muôn nhà. Quê
hương nghĩa Đảng càng son sắt Tổ
quốc tình Dân mãi hợp hòa.
Kiêu
hãnh tự hào Tổ quốc ta... Thần
kỳ hơn những bản trường ca. Cha
ông thuở trước công gìn nước Con
cháu ngày nay gắng dựng nhà. Đảng,
Bác chỉ đường... đưa ánh sáng Quân,
Dân theo bước... đón hào hoa.