Ta
nằm giỗ giấc giữa đêm thâu Lòng
cứ mơn man với Vũng Tàu. Một
thuở tự hào người bản xứ Bốn
mùa nung nấu khách năm châu. Biển
xanh như vẫn nuôi hò hẹn Sóng
bạc còn vương nối nhịp cầu.
Thơ
Đường bảo ngán vẫn rềnh rang Thực
luận thừa khai lắm buộc ràng. Ngơ
ngẩn luật niêm dường mãi vướng Tẽn
tò bệnh lỗi cứ hoài mang. Vo
tròn uẩn khúc vào năm vận Trải
rộng tâm tư chỉ tám hàng.
Khi
còn dang dở đẹp trang thơ Đời
vẹn thủy chung chuyện khó ngờ. Những
tưởng men tình say lối mộng Nào
ngờ giọt lệ lạc đường mơ. Trút
dòng tâm sự cho vơi bớt Bỏ
nét ưu tư hết vọng chờ.
Gặp
lại người xưa ở Vũng Tàu Vô
tình ánh mắt chạm niềm đau. Đường
hoa giấy cũ còn tươi sắc Mái
tóc ngày xanh đã bạc màu. Cứ
tưởng tình duyên lầm lỡ nhạt Không
ngờ giấc mộng rã rời mau.
Ngày
hội Đường thi đến Vũng Tàu Hẹn
cùng Bà Rịa đón chờ nhau. Sóng
tung Bãi Trước trời xanh thắm Nước
thấm Bờ Sau đất sẩm màu. Xuống
mũi Nghinh Phong vui sắm ngọc Lên
đồi Vọng Nguyệt đón hàng châu.
Giữa
bến tương tư sóng vẽ vòng Mơ
hồ...chẳng biết lấy gì đong. Còn
bao gợn nữa tình nhân thế, Tiếng
nỗi niềm kia lạc mấy dòng. Em
giống loài hoa đùa tuế nguyệt Ta
là hạt sỏi lấm rêu phong.
Mai
này mệnh hết bố quy tiên Cúng
bái qua loa hỏa táng liền. Kinh
Phật đôi bài nhờ sãi tụng Cơm
thường mấy cỗ đãi người khiêng. Thân
sơ lối phố đừng rơi lệ Bạn
hữu văn chương chớ phúng tiền.
Canh
dài thổn thức lệ sầu vương Tủi
đẫm tràn mi nhạt sắc hường. Những
tưởng duyên hồng mây quyện gió Ai
dè nghĩa bạc máu hòa sương. Không
còn ước mộng trong hoài bão Chỉ
thấy hờn ghen giữa đoạn trường.
Kỷ
niệm năm nào bậu với ta Làm
sao có thể dễ phai nhòa. Người
đi gửi mộng về quê cũ Kẻ
đợi đưa hồn mãi chốn xa. Nhớ
lắm chân cầu tìm bóng Cuội Quên
sao bến nước dõi ngân hà.
Xuân
này bạn hữu hẹn cùng đi Ngoạn
cảnh khung trời đậm sử thi. Côn
Đảo đất thiêng còn vẫy gọi Vũng
Tàu biển sáng mãi thầm thì… Em
dâng hoa ngát lòng tâm niệm Chị
thắp hương trầm dạ khắc ghi.
Ông
đồ khỏa bút tuyệt vời thay Đã
tỏ thần uy trí lực đầy. Chỉ
mỗi đường tô vừa phượng
múa Thêm
vài nét vẽ đủ rồng
bay. Đầu
xuân chữ “LỘC – BÌNH” mong trải Giữa
hội từ “NHÂN – QUẢ” muốn bày.
Nghĩa
khảm sao tình cứ lặng câm Còn
chăng nỗi nhớ thuở yêu thầm. Sông
dài nhủ mộng sai làn hướng Biển
lớn đong hờn nẫu cạnh mâm. Hẹn
trước tàn hư người chẳng giữ Thề
sau ngỡ muộn kẻ không cầm.
Văn
hiến trời Nam rạng cõi Đông Muôn
đời đất Việt vững thành đồng. Bao
thời quét sạch quân xâm lược Mấy
thuở thu đầy những chiến công. Khí
phách lẫy lừng ngời sử sách Tinh
hoa tỏa ngát sáng tiên rồng.
Vào
xuân để nhớ– Nhớ
bơ vơ! Da
diết ngày xưa chẳng nhạt mờ. Lả
tả hoa xoan tràn lối mộng Ngạt
ngào hương bưởi đẫm sương mơ. Hẹn
hò ngõ cũ ai còn đợi Nhắn
nhủ người xưa bạn có chờ?!
Ra
về luống những ngẩn cùng ngơ Sóng
dỗi trào dâng bọt trắng bờ. Vẫn
tiếc niềm vui dầu thỏa
ước Khó
khuây nỗi nhớ dẫu tràn mơ. Trời
Nam tiễn bạn nơi lòng đợi Đất
Bắc xa bè cõi dạ chờ.
Nửa
đời bươn trải đất phương nam Thơ
dẫu ẩm ôi vẫn cứ làm. Số
phận có sao thôi phải chịu Duyên
tình đã thế cũng đành cam. Đừng
nên để bụng bao điều nhảm Hãy
bỏ ngoài tai những chuyện sàm.
Thành
viên danh dự hội thơ xa Dẫu
cách ngàn cây vẫn mặn mà. Bà
Rịa – Vũng Tàu trông
biển hát Hưng
Yên – Phố Hiến hỏi
ong ca. Đường
thi bát cú vần vang vọng Câu phú thất ngôn luật nuột nà.
Người
cứ khuyên nhau chốn bụi trần Mang
đời thi sĩ những lần khân. Nghiên
rầu thế sự chờ thơ mãi Bút
thẹn kiền khôn rớm lệ dần. Mà
mượt văn chương rồi nhãng bước Đong
đưa cảm xúc chỉ sầu thân.
Kỷ niêm Ngày
hội thơ Đường luật Việt
Nam XIV – TP Bà Rịa2019.
Biển
gặp đồng bằng với núi non Bài
thơ Đường luật tặng nhau còn... Phú
Yên… thân ái hoài thân ái Bà
Rịa… sắt son mãi sắt son. Huynh
hẹn Lam Hồng cùng tỷ đệ Muội
chờ Hà Tĩnh với đồng môn.
Vũng
Tàu đẹp lắm bạn lòng ơi! Nước
biếc mây xanh lộng đất trời. Nghĩa
cũ phá thừa tâm chẳng đổi Tình
xưa thực luận chí khôn dời. Bãi
Sau nhớ mãi thơ Đường luật Bãi
Trước thương hoài sóng biển khơi.
Năm
nay tới dự Hội Hoa Ban Giám
khảo đổi ngôi, mỗ mới nhàn. Rượu
ngọt, trà thơm, cười túy lúy Hoa
tươi, người đẹp, ngắm miên man. Đào
tiên mời nếm, không lo rởm Vú
sữa khuyên
dùng, chẳng sợ gian.
Cổ
tự đêm Đông gió chuyển mùa Tay
ai lần hạt nhịp chày khua. Cành
lan cõi Phật hương thơm ngát Trái
khế sân chùa vị chát chua. Tượng
gỗ mỉm cười cùng nắng gió Người
đời lầm lũi với mây mưa.
Tâm
đồng gắn bó mãi bền lâu Đất
Bắc trời Nam kết nghĩa cầu. Bạn
xướng thất ngôn ngân mỗi chữ Ta
hòa ngũ vận thắm từng câu. Tương
tư mặc khách ôm thơ túi, Mộng
tưởng tiên nhân quẩy rượu bầu.