Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2019

Xin đừng gọi nhà thơ



Đừng gọi nhà thơ khiến thẹn lòng
Danh hờ mộng huyễn dám đâu mong.
Căm phường lại nhũng phang vài tứ
Ghét lũ quan tham xổ mấy dòng.
Nỗi đắng nhân tình sao thể lượng
Niềm đau thế thái lấy gì đong.

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

Xướng họa: BÚT CHƯA BUÔNG

(Triệt hạ)



Bài xướng:
Bút chưa buông

Bút vẫn chưa buông cũng chỉ vì…
Bạn mời xướng họa nhất là khi…
Đường thi dễ hóc thành ra phải…
Lục bát ngon ăn thật thế thì…
Trời bắt chia xa cho khóe mắt…
Người làm cách trở để bờ mi…

Viếng Đồng Lộc



Lịch sử muôn đời mãi ngợi ca
Mười cô gái trẻ giữ sơn hà.
Nguy nan mở tuyến khi bom phá
Gian khổ thông đường lúc pháo qua.
Đạn bắn bao ngày không gục ngã
Mưa dầm suốt tháng vẫn xông pha.

Cung lỡ dây chùng



Xin trải lên đường dãy thảm nhung
Đón chân em đến đỉnh Tao Phùng.
Non cao thanh vắng đèn quay quắt
Biển rộng mờ xa gió bão bùng.
Trót lỡ dân thường nơi hạ giới
Nào mơ dáng ngọc chốn thiên cung.

Chùm xướng họa: TỨ HỮU TÂM THƠ



Bài xướng:
Tứ hữu tâm thơ

Bốn lão chiều nay tụ một nhà
Rượu tây, cá mú, quyện tình ta.
Trăm năm bến hẹn về đâu nhỉ?
Một phút tràn ly cũng khoái mà!
Khổ sướng trần gian tròn phận trẻ
Buồn vui quán trọ thỏa thân già.

Chùm xướng họa: DƯ ÂM



Bài xướng:
Dư âm

Tóc bạc mỗi ngày thiểu hóa đa
Cách gì quay lại thuở niên hoa.
Làn mây cuối hạ trôi êm dịu
Bóng nguyệt đầu thu tỏa nuột nà.
Những sự trái ngang dường chửa dứt
Bao điều nhân ái cứ dần xa.

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019

Đến với thơ Đường



Tao đàn kết bạn muốn cùng chơi
Xướng họa Đường thi thú tuyệt vời.
Lắng đọng hồn thơ bừng chữ nghĩa
Du dương khúc nhạc ngọt câu lời.
Thuyền văn tải đạo lòng trân trọng
Tích sử noi gương trí rạng ngời.

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

Bất chợt



Cái thú tang bồng cũng đứt hơi
Sông hồ cứ ngỡ cảnh nhàn thơi.
Bông hồng xuân muộn âm thầm nở
Đóa cúc thu chiều lặng lẽ rơi.
Nhấp rượu canh tàn tình khắc khoải
Ngâm vần cuộc vãn ý chơi vơi.

Chuyện bất bình

Thơ đề ảnh.



Bài xướng:
Chuyện bất bình

Giáo dục gây chi chuyện bất bình!
Hay là lại sợ thiếu phân minh?
Nhìn cô máy rọi... soi thân thể
Ngẫm kiếp đời đau... thấu ý tình.
Có phải niềm tin đà đánh mất
Nên giờ chữ tín mới hồi sinh?

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2019

Đổi thay



Chia s ngọt ngào những s chia
Kìa ai mấy bận mặc ai kìa.
Đó đây lạc nẻo chùng đây đó
Kia nọ say lời lắm nọ kia.
Thệ ước đâu rồi câu ước thệ
Lìa xa mới phải cảnh xa lìa.

Hạ tàn



Cánh phượng tả tơi vội giã cành
Buông mình về đất thật mong manh.
Câu thơ lăn lóc rơi bên gối
Bóng nguyệt chông chênh rọi trước mành.
Bạn hẳn chưa quên mầu mực tím
Ta còn vẫn nhớ sắc thư xanh.

Vĩnh biệt đóa hoa thơ

Kính viếng hương hồn nhà thơ Nguyễn Thị Kim Tuyên!



Sáu bảy mùa xuân vĩnh biệt đời
Ra đi để lại tứ thơ rơi.
Thất ngôn tủi phận “mây lờ lững”
Bát cú buồn duyên “gió lả lơi”(*)
Sao vội chia tay thi nữ hỡi!
Đâu còn gặp mặt cố nhân ơi!

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

Chùm xướng họa: VUI TUỔI GIÀ



Bài xướng:
Vui tuổi già

Giản dị an nhiên lúc tuổi già 
Chăm vườn tỉa lá với trồng hoa.
Làm thơ thấm đẫm tình nhân ái
Viết sách tràn đầy lẽ vị tha.
Hiệp lực bà con vui vẻ xóm
Đồng tâm họ mạc ấm êm nhà.

Vô đề



Tháng ngày vui vẻ đã qua đi
Luống tiếc ta ơi... có được gì?
Gởi nuối vào thơ thơ cạn ngữ
Chia hờn với rượu rượu tràn ly.
Sương sà xuống tóc người năm cũ
Nước cuốn theo đêm nguyệt cuối thì.

Nửa đường



Vượt cuộc nhân sinh quá nửa đường
Se lòng khi ngắm bóng tà dương.
Câu thơ ngóng bạn thâu canh vắng
Chén rượu chờ ai lạnh khắc trường.
Trở giấc còn nghe lời cuốc giục
Tàn đêm vẫn mộng áng tơ vương.

Chênh vênh



Đơn chiếc trông em khổ đủ điều
Thầm mơ mái ấm để thương yêu.
Đường tơ khó dệt nên ngần ngại
Mối chỉ non se chẳng dám liều...
Phận hẩm đèo bồng e cũng khó
Duyên bèo kênh kiệu sợ làm kiêu.