Sau bấy phong ba dạt
bước đời
Theo dòng vô thức
trở về nơi...
Cung đường một thuở dần quên tuổi
Góc phố không tên
chợt nhớ người.
Đếm lá phiêu du
chiều gió hẹn
Nghe buồn luân lạc
tiếng đêm rơi.
Em ơi... tri kỷ là bao nữa...
Trăng chết trong mưa chẳng kịp lời...