Tiếng
đời xao xác tiếng lòng câm Viễn
xứ xa xôi dạ tủi thầm “Họa
hổ họa bì nan họa cốt Tri
nhân tri diện bất tri tâm” Lời
thương vẫn vọng bao câu bổng Tiếng
giận còn vang mấy khúc trầm.
Hương
nắng hương hoa gió ngập tràn Người
về hạ trắng, mấy quan san. Nỗi
niềm xưa cũ miên man chảy Ngón
vận phong sương thánh thót đàn. Trời
đất hòa chung dòng cảm thức Tâm
tình vá lại vết thời gian.