Nhân
ngày Rằm tháng Bảy–
Đại
lễ Vu Lan, tôi bỗng nhớ Mẹ tôi xưa...
Bốn
mốt thu đông vắng mẹ rồi, Bóng
hình vẫn cứ hiện trong tôi… Khi
khăn vấn, yếm nâu, chân đất, Lúc
áo the,xà tích, váy sồi. Đường
ngõ ra chừng bà lý đấy, Ruộng
đồng rõ thật lực điền thôi.
Thương mẹ quanh năm tắm nắng đồng Cho mùa trĩu hạt lúa đơm bông. Đường khuya mỏi gối mòn chân đất Ngõ sớm sa sương xót cõi lòng Lận đận khơi dòng trên bến đợi Gian
nan trở gánh giữa chiều mong.