Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2018

Họa thơ Tú Xương



Bài xướng:
Thương vợ

Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo xèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên hai nợ, âu đành phận,
Năm nắng mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc
Có chồng hờ hững cũng như không!

TRẦN TẾ XƯƠNG




Bài họa 11:
Tuổi xuân thì...

Đến tuổi xuân thì phải vượt sông
Về nơi xứ lạ để theo chồng.
Quanh năm vất vả dầm mưa bắc
Suốt tháng âu sầu vượt gió đông.
Phận vạc muôn đời lo kiếm kế
Thân cò vạn kiếp mải tìm công.
Thương cha quý mẹ vì con dại
Chẳng hiểu lòng người có thấu không.

PHAN THỊ ĐÊ (Cẩm Khê, Phú Thọ)




Bài họa 10:
Bội bạc

Âm thầm lặng lẽ bước sang sông
Bỏ nợ lìa duyên để lấy chồng.
Phụ nghĩa nhân gian này chẳng thiếu
Vong ân thế sự cũng là đông.
Thề non ước nguyện chi hao sức
Hẹn biển chung tình chỉ mất công
Nhẹ dạ nghe đầu môi chót lưỡi
Nên tình tưởng có hóa ra không.

LÊ VĂN HẢO (Hải Lăng)




Bài họa 9:
Bạc bài

Bao nhiêu tiền của bỏ trôi sông
Nhà cửa nát tan, nợ chất chồng.
Mê mải ăn thua từ chập tối
Miệt mài sát phạt đến hừng đông.
Dầm sương dãi gió chi hao sức
Đội nắng cõng mưa tổ uổng công.
Con cái tựa nương vào bố mẹ
Nướng vô sòng bạc cũng bằng không.

ĐƯỜNG THI LÂM (Sài Gòn)




Bài họa 8:
Công vợ

Đò đầy nên em phải sang sông
Cha mẹ lo cho một tấm chồng.
Chỉ được bên chàng ba tháng h
Còn thì xa bến suốt mùa đông.
Nuôi con bốn đứa đều ngoan giỏi
Đảm việc một mình chẳng quản công
Các cháu đông vui ngày tết đến
Hỏi rằng ông có thỏa lòng không.

PHẠM ĐÌNH LẠN (Thanh Ba, Phú Thọ)




Bài họa 7:
Nhớ nghề

Cùng nhau chài lưới ở đầu sông
Sớm tối chung tay vợ với chồng.
Chẳng quản oi nồng khi nắng hạ
Xá gì gió rét giữa trời đông.
Nuôi con khôn lớn nay thành đạt
Dạy cháu giỏi ngoan cũng đáng công.
Nhắc lại một thời đầy vất vả
Hỏi rằng mình có nhớ hay không?!

PHẠM ĐÌNH LẠN (Thanh Ba, Phú Thọ)





Bài họa 6:
Phận bạc

Bươn chải đầu ghềnh đến cuối sông
Đàn con nheo nhóc lại xa chồng.
Thân cò lận đận nơi đồng vắng
Kiếp vạc long đong chốn chợ đông.
Phận hẩm cam lòng, không tiếc sức
Duyên ôi phải chịu, chẳng nề công.
Giữa đường đứt gánh, càng cơ khổ...
Ngửa mặt kêu trời... có thấu không...?

NTHÁI (Phú Thọ)



Bài họa 5:
Thương vợ

Xuôi ngược tảo tần phía mé sông
Chăm con lại một mực thương chồng.
Áo cơm tối mặt chua mùa hạ
Quang gánh oằn vai lạnh cuối đông.
Sỹ tử tám lần mong đỗ đạt
Quan trường ba lượt ước thành công.
Tao khang đậm nghĩa âu duyên nợ
Nuốt lệ đem dài... khốn khổ không.

THANH THỐNG (Kon Tum)



Bài họa 4:
Nhớ cha

Ông giáo gốc đa sát bến sông
Thương con yêu trẻ nghĩa tình chồng.
Bảng đen cõng chữ nơi đèo vắng
Phấn trắng trồng người chốn phố đông.
Lũ trẻ nghịch hư lòng chẳng quản
Bầy trò ngoan giỏi há tâng công.
Chị em sáu đứa vuông tròn đủ
Thế giới bên kia... bố nhớ không?

HOA CAU



Bài họa 3:
Thương vợ

Ngày thì cuối bãi, buổi đầu sông
Nuôi bốn miệng con, nửa miệng chồng.
Tất bật trên đường khi sẩm tối
Lò mò dưới ruộng lúc hừng đông.
Dầm sương dãi gió đành cam phận
Cõng nắng đội mưa chẳng kể công.
Mang tiếng có chồng đi dạy học
Vợ còn trợ cấp... cũng bằng không!

10-1980
HOÀNG TẤN ĐẠT



Bài họa 2:
Giận chồng

Bóng ai thơ thẩn dưới triền sông
Có phải trong em mới giận chồng!?
Hình thể như cành khô cuối hạ
Tâm hồn tựa lá úa đầu đông.
Thân trai há dễ đành thua thiệt
Phận gái hay rằng đặng uổng công.
Một chút hờn ghen mà dại dột
Để rồi phận hẩm có nên không.

Nghệ An, 19-10-2018
TRẦN MAI LỘC



Bài họa 1:
Vợ lính

Đất nước còn chia cắt núi sông
Suốt thời tuổi trẻ sống xa chồng.
Hai vai bên hiếu cùng bên nghĩa
Ba đảm việc nhà với việc công.
Son sắt thủy chung ngời ánh nguyệt
Kiên trinh bất khuất sáng vừng đông.
Hậu phương – tiền tuyến xa vời vợi
Một nửa căn nhà để trống không.

PHẠM VĂN DƯƠNG

* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp. Bài họa xong,xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ email: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!

1 nhận xét:

  1. HỌA Y ĐỀ
    Ngày thì cuối bãi buổi đầu sông
    nuôi bốn miệng con nửa miệng chồng
    tất bật trên đường khi sẩm tối
    lò mò dưới ruộng lúc hừng đông
    Dầm sương dãi gió đành cam phận
    Cõng nắng đội mưa chẳng kể công
    Mang tiếng có chồng đi dạy học
    Vợ còn trợ cấp cũng bằng không!
    20/10/ 1980
    HOÀNG TẤN ĐẠT

    Trả lờiXóa