Bình minh
Bình minh sáng rực phía chân trời
Thắm đậm tơ hồng giọt nắng rơi.
Gió níu lời thương em đã gửi
Hồn thơ trỗi nhạc khúc yêu đời.
Chiều
Nghiêng chiều tiếng gió gọi hoàng hôn
Một trái tim yêu nhớ dập dồn
Cứ tưởng người thương xưa vẫn đợi
Đâu ngờ bóng núi chạm bìa thôn.
Xuân
Xuân về hạnh phúc ánh hồng vây
Giữa buổi ban mai giọt nắng đầy
Sóng cuộn bờ xa xanh mắt biển
Sương vờn đỉnh núi trắng trời mây.
Gửi người thương
Mộng ước hoài đan tình thắm đượm
Duyên thề sẽ níu nghĩa bền lâu
Gom từng nỗi nhớ vần thơ dệt
Gửi đến người thương bớt dạ sầu.
Cảm xúc
Mượn nghĩa tay cầm trao bút viết
Đưa tình mắt liếc nhả dòng gieo
Duyên nồng ái ngọt hương tràn ngõ
Cảm xúc trào dâng gió thổi vèo.
Tình say
Gió quyện dương tàn hồn vẫn níu
Mây vờn nguyệt tỏa dạ hoài mơ
Tình say ái ngọt duyên nồng thắm
Hạnh phúc tràn vây thỏa đợi chờ.
Xương
Rồng Tím TRẦN CHÂU HOÀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét