Phú
Giở
lịch xem ngày
Mắt
trông cổ ngóng.
Bà
Rịa – Vũng
Tàu
Chỉ
mong đến chóng...
Bởi
năm qua:
Thơ
luật Đường căng mắt, viết, hỏi,
mầy mò
Phú
với hịch gãi đầu cùng nhau tập tọng.
Muốn
để hội mình
Đua
cùng hàng tổng.
Vậy
nhưng:
Vừa
khi lệnh xuất phát ban ra
Lại
là lúc chân tay lóng ngóng!
Tư
trang, phấn son... cả túi quên chẳng mang theo
Lại
còn:
Rối
rít chọn đường
Mà
quên cài cổng.
Vị
thi huynh đang khỏe bỗng ốm lăn quay
Ngài
chủ sự mát hiền ngờ đâu phải bỏng!...
Biết
là Trời thử lòng người,
nên:
Dù
đường xa vạn dặm, chí
đã quyết cả hội lên đường
Mặc
cách trở ngàn trùng, tâm
đã đồng đoàn xe quyết phóng.
Lên
Vân Sơn dốc đá cheo leo, chùa
tự núi thỉnh Phật cầu an
Xuống
Hàng Dương nghĩa trang bát ngát, mộ cô Sáu anh linh vái vọng!
Chẳng
quản gian nan:
Giữa
Sài Thành không lều chẳng chõng, lão thi nhân bắt gối củ lạc leo nhà trọ cao
sáu, bảy tầng.
Ngoài
quốc lộ quán xá lèo tèo, tân
nữ sĩ mượn răng hạt na nhá bỏng ngô sao cho nhanh chóng!
Nhưng
rồi:
Đã
đến Vũng Tàu chính nơi Bà Rịa lập đất gom dân
Nhìn
ra Phước Hiệp ngay chốn hội thơ dương cờ gióng
trống.
Mới
hay:
Nghe
tiếng trống hội dậy trời Nam mà ngỡ âm vọng non chào
Thấy
bướm thơ Đường rợp đất Bắc mà ngờ nước dâng biển sóng!
Muôn
mặt hân hoan
Ngàn
tâm xúc động.
Khách
đến nhiệt tình
Chủ
mời hào phóng.
Hội
trường bao la
Không
một ghế trống!
Suốt
hai ngày bạn bè tứ phương hội nhập về đây
Tròn
bốn quý
thi hữu ba miền gọt thơ đánh bóng!
Vậy nên:
Câu
thơ bay bổng, gửi tình yêu qua
bốn phương trời
Ý
tứ ngút ngàn, hòa
chí khí tặng nơi đảo sóng.
Nhưng
rồi đến lúc chia tay
Cũng
phải thu kèn xếp trống
Bịn
rịn lệ lạc đường mơ
Đắm
đuối tình say lối mộng!
Hẹn
gặp nhé, Hà Tĩnh sang năm ta lại trùng phùng
Vin
cầu thơ, Bắc Nam suốt tháng hội mình mong ngóng...
NGUYỄN
THỊ THÚY XOA (Hải
Phòng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét