Tâm bình
Nghe
như ngọn gió khẽ thầm thì
Ước
được tâm bình chẳng nghĩ chi.
Đã
trải gian nguy càng bạo dạn
Từng
qua hiểm họa mãi gan lì.
Điềm
nhiên chẳng hám miền hoan lạc
Tự
tại không nề cảnh lụy bi.
Rũ
bỏ sân si đừng vướng bận
Cầu
cho cuộc sống bớt ghen bì…
XƯƠNG
RỒNG TÍM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét