Kỷ niệm 20 năm ngày mổ mắt.
Bóng đen mù mịt suốt đêm giông
Trùm cả không gian khổ nỗi lòng.
Biết dưới trăng buồn nào có thấy
Ngồi bên hoa thắm cũng bằng không.
Mò về dĩ vãng đau tình vợ
Rọi tới tương lai xót mắt chồng.
Liệu có còn không trời rạng sáng
Ta đang chập chọang giữa mênh mông...
VŨ DUY
TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét