(Ngũ
độ thanh; Lục thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Cứ mộng nên đời những ngẩn ngơ
Nhiều khi lắng đọng mảnh tim khờ.
Như thuyền vượt biển say bờ sóng
Để bữa nghiêng dòng vịnh áng thơ.
Nghĩa cả giăng từng câu ước vọng
Tình xanh khởi mấy chữ mong chờ.
Duyên nào buốt lạnh trời đông nữa
Mượn chữ thanh bình thắp nẻo mơ.
BÙI TẤN HOÀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét