Giữa lúc đại dịch Covid-19, Nhật Bản gửi một lô hàng thiết bị y tế
giúp đỡ Trung Quốc. Trên các thùng hàng đều in 2 câu thơ của Vương Xương Linh,
một nhà thơ lớn của Trung Quốc thời Đường.
Đây là 2 câu sau trong bài thơ tứ tuyệt “Tống
sài thị ngự”
của Vương Xương Linh viết khi tiễn người bạn
thân đến thăm ông. Tạm dịch 2 câu thơ này như sau:
“Mưa bụi non xanh cùng một lối...
...lẽ nào trăng sáng lại hai quê.”
Người Nhật muốn tỏ thiện chí với Trung Quốc,
dù là 2 nước xa nhau nhưng tình nghĩa như một.
Lại nhớ trong lời chào mừng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang thăm
Mỹ, Phó Tổng thống Mỹ John Bidon cũng đọc 2 câu Kiều của Nguyễn Du:
“Trời còn để có hôm nay
Tan
sương đầu ngõ vén mây giữa trời.”
Âu là giới ngoại giao cũng triệt để khai
thác thơ ca!
Toàn văn bài thơ “Tống sài thị ngự” của Vương Xương Linh như sau:
Nguyên
tác:
送柴侍御
流水通波接武岡,
送君不覺有離傷。
青山一道同雲雨,
明月何曾是兩鄉。
Phiên
âm:
Tống Sài thị ngự
Lưu
thuỷ thông ba tiếp Vũ Cương,
Tống
quân bất giác hữu ly thương.
Thanh
sơn nhất đạo đồng vân vũ,
Minh
nguyệt hà tằng thị lưỡng hương?
Dịch
nghĩa:
Tiễn thị ngự họ Sài(*)
Sóng
nước nối tiếp với Vũ Cương,
Tiễn
ông tôi không thấy đau lòng.
Vì
đường núi đang cùng trong mây mưa,
Trăng
sáng chiếu khắp nơi, chẳng lẽ nào là hai quê hương?
Dịch
thơ:
Vũ
Cương sông nước nối liền kề
Chẳng
thấy buồn thương tiễn bác về.
Mưa
bụi non xanh cùng một lối
Lẽ
nào trăng sáng lại hai quê...?
Phạm
Văn Dương (dịch)
(*) Sài
thị ngự là một người bạn của tác giả, ở huyện Vũ Cương, đến thăm tác giả đang bị
biếm tại Dạ Lang (nay là huyện Kiềm Dương). Lúc trở về được tác giả tiễn bằng
bài này. Vũ Cương ở phía đông nam cách Kiềm Dương 100km. Cả hai huyện đều thuộc
tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc.
Vũng Tàu, 18-02-2020.
PHẠM VĂN DƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét