Mộng uyên ương
Một thoáng cay cay đọng mắt sầu
Hai lời muốn ngỏ chẳng thành câu.
Ba tình như đã lòng chôn giấu
Bốn ý hãy còn nỗi kín sâu.
Tiếng hẹn tiếng chờ luôn khắc dấu
Sợi vương sợi nhớ khó phai mầu.
Uyên ương thầm mộng người hay thấu
Tỉnh giấc rõ mình dệt gấm châu.
HOA ĐĂNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét