Bài xướng:
Chiều nhớ
Thương cánh cò nghiêng mỗi buổi chiều
Bờ tre cong ngọn đứng đăm chiêu.
Người về ngõ trúc mờ sương khói
Nắng đọng hàng cau vẳng sáo diều.
Kỷ niệm thời thơ miền vọng tưởng
Cảm hoài quê mẹ chốn thân yêu.
Nổi nênh mới thấy tình sâu nặng
Gửi lại ngày xưa nỗi nhớ nhiều.
Thấp thoáng nhà ai phủ khói chiều
Chập chờn ẩn hiện dáng chân chiêu.
Mịt mờ én lượn mơ đàn sáo
Chấp chới cò bay tưởng cánh diều.
Cố lý tha hương tràn nỗi nhớ
Cội phần lữ khách nặng niềm yêu.
Đò xưa bến cũ con thuyền vắng
Xóm dưới làng trên đổi khác nhiều.
NGUYỄN
KHẮC KHOAN
Bài họa 2:
Chiều nhớ
Còn đâu rong ruổi suốt từng chiều
Phởn chí nô đùa với lắm chiêu.
Vắt vẻo lưng trâu thằng thổi sáo
Nhởn nhơ mé ruộng đứa căng diều.
Quần thô áo cộc trông càng mến
Tóc chỏm chân trần thấy mới yêu.
Một thuở hằn sâu vào ký ức
Mỗi khi nghĩ tới xuyến xao nhiều!
QUANG
CAO
Bài họa 1:
Nhớ quê
Phố Hiến đông vui những sớm chiều
Đằng Châu vải nhãn... Quả là Chiêu(*).
Ấm no kẻ đến thương trời lộng
Giàu có người đi nhớ cánh diều.
Chăm sóc bảo ban công mẹ quý
Nên người dạy dỗ sức cha yêu.
Đi xa dào dạt niềm thương nhớ
Tiên Lữ tình sâu trái ngọt nhiều.
(*)
Quả là Trái. Tay trái là tay chiêu...
TRẦN
THẾ DÂN
* Kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: thoduongluatvungtau@gmail.com –
Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét