Lên núi Tương Kỳ
Chiều buông chợt tưởng giọng quyên đề
Lững thững mình ta ngắm mải mê.
Cổ tự thâm trầm chuông mõ vọng
Lầu trang ẩn khuất khói sương về.
Trùng trùng cây xếp ngàn thăm thẳm
Lớp lớp sóng dồn biển tái tê.
Dõi mắt vời trông về bốn cõi
Nao lòng thức dậy một niềm quê.
Không đề
Cánh nhạn mù giăng liệng cuối trời
Bên thềm trăng rọi liễu buông lơi.
Thương nhiều cảnh cũ tình sâu lặng
Nhớ mãi ngày xưa chuyện nhạt vơi.
Bút đuổi canh sầu khôn rõ chữ
Vần ngâm rượu đắng khó nên lời
Thời gian gió thoảng đời phiêu bạt
Tóc nhuộm sương mờ bóng nguyệt rơi...
Vũng Tàu, 03-4-2018
NGUYỄN
KHẮC KHOAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét