Bà Rịa bồng bềnh ngắm biển bờ
Én nghiêng chao cánh quyện hồn mơ.
Vạt rừng tươi mới cây vui hát
Dãy núi cổ xưa nhện dệt tơ.
Anh đứng nơi đây hòa điệu phú
Chị ngồi dốc đá họa vần thơ.
Sùng Sình(*) cao vút mây lưu luyến
Ba Sọ(*) mến yêu gió thẫn thờ.
(*)
Sùng Sình và Ba Sọ là tên hai mỏm núi
hình yên ngựa trên đỉnh núi Thị Vải.
NGUYỄN
TRẦN ĐẠI NGHĨA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét