Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

Cố hương



Da diết gì hơn nỗi cố hương
Ánh trăng soi sáng khắp sân vườn.
Tiếng ru lòng mẹ mênh mang thẳm
Giọng cuốc hồn quê khắc khoải thương.
Bóng trúc đầu thôn ngơ ngẩn đợi
Hương cau cuối xóm ngạt ngào sang.
Cảnh đời viễn xứ tìm hư ảo
Chợt nhớ nhung quê đến lạ thường.

NGUYỄN KHẮC KHOAN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét