Tóc bạc
Đâu thuở ngày xưa bạn với tôi
Đầu xanh hăm hở đón trang đời.
Én bay xuân hết thời mơ mộng
Nhạn chở sầu theo lẽ đất trời.
Thao thức canh tàn nghìn nỗi nhớ
Bơ phờ trăng khuyết một dòng trôi.
Đâu người tri kỷ cùng ta nhỉ
Rằng tóc mình nay đã bạc rồi!
NGUYỄN KHOAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét