Bài xướng:
Nỗi
khổ...
Thương cảnh cô đơn gái vắng chồng
Mười năm phải chịu cảnh phòng không.
Cuộc vui bạn rủ không màng đến
Đám tiệc chị mời chẳng dám mong.
Sáng bước ra đường nhiều kẻ ngó
Chiều ngồi tựa cửa khối thằng trông.
Ngoài đời hẻm hóc lòng sao giữ
Đóng cửa kẹp đùi suốt mấy đông!
HUỲNH
VÂN
Bài họa 2:
Cô đơn
Đầu ba đã tới muốn ông chồng
Chửa có ai yêu vẫn ở không.
Lẻ bóng thương người, người chẳng đến
Cô đơn nhớ bạn, bạn hoài mong.
Bây giờ lắng dịu đêm ngồi ngóng
Đến lúc mỏi mòn mãi đứng trông.
Thế thái nhân tình... Ôi! Khắc nghiệt
Tâm tư giấu kín nỗi sầu đông.
Cẩm Khê, 16-9-2018
ĐỖ
BẢO ĐIỀN
Bài họa 1:
Cạn
nước...
Phân kỳ tạo hóa... lối xa chồng
Xuân mãn, vào thu thả bóng không.
Gió thoảng mơn man mùa sắp tận
Hương đùa mộc mạc quả chờ mong.
Trăng non tràn xuống đâu còn ngó
Nắng xế chiều buông vẫn đợi trông.
Qua cửa bóng câu người mải giữ
Mịt mùng nông hẹp cạn triều đông.
Sài Gòn,
14-9-2018
NGUYỄN
VĂN THÙY
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét