Bài xướng:
Mặc thời gian
Cái tuổi già nua đã đến gần,
Da mồi tóc bạc chẳng còn xuân.
Thân hình trông đó xương đầy đặn
Vóc dáng nhìn kia thịt bớt dần.
Thơ phú hăng say ngày múa bút
Tuồng chèo thích thú tối dừng chân.
Ô hay có tuổi thì sao nhỉ?
Cứ mặc thời gian nó chuyển vần.
ĐỖ
BÁ CUNG (Hải Phòng)
Bài họa 3:
Sợ
thời gian
“Muối tiêu” lặng lẽ điểm đầu gần...
Đánh mất đời ta dáng vẻ xuân.
Sức lực dẫu suy luôn tiếp bước
Tinh thần có giảm chẳng dừng chân.
Già sang tặng cụ tài hao hụt
Lão đến thương ông trí lụi dần.
Héo úa hương hoa sầu nhỏ lệ
Thời gian “hố tử” mãi xoay vần.
Tánh Linh, 08-10-2018
HỒ
TIẾN TRIỂN
Bài họa 2:
Vin níu thời gian
Sáu mươi trời phú dẫu rằng gần
Giữ chút thời gian ghi nhớ xuân.
Cũng đủ ghi hình chôn chặt kỹ
Há ngày thân một nhạt phai dần.
Câu từ ân hưởng nguyện chung hướng
Chữ nghĩa mốc son đậm dấu chân.
Trời đất bao la viễn xứ phận
Hương đồng gió nội mãi xoay vần.
Triệu Phong, 08-10-2018
HỒ VĂN ĐÌNH
Bài
họa 1:
Vượt thời gian
Thời gian vốn dĩ phải xoay vần,
Hổng lẽ ta – mình chịu mỏi chân.
Luống tuổi da mồi râu tóc bạc,
Đương thì gót ngọc vóc hình xuân.
Câu từ chữ nghĩa không chia mảnh,
Rượu khách cơm em lại giảm dần.
Muốn để cho đời công sức mọn,
Đành cam gối hạc việc xa gần.
Bình Dương, 07-10-2018
THẾ GIA
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ email: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét