Thức với đêm giao mùa
Lắng
đọng canh thâu thấm nỗi sầu
Cựa
mình – khởi động chiếu chăn đau!
Đêm
thao thức rớt đôi tàn lửa
Gối
lặng thầm hôn mấy tuổi đầu.
Tóc
chẻ hai màu, hanh nắng tới
Mắt
tròng mấy độ, lạnh mưa sau.
Bao
mùa lui tới – chừa ta lại
Chợt
thấy đèn khuya ánh đỏ nhàu.
LÊ
VĂN GIAO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét