Ngựa già
Lọm
khọm thân già quả đáng thương
Bờm
dơ gối mỏi lịm đêm trường.
Xưa
từng tung vó phơi mưa nắng
Nay
lạc co mình mặc gió sương
Chinh
chiến trận tiền bao lẫm liệt
Âm
thầm đất bạc hết cao cường.
Một
thời sung sức gieo muôn nỗi
Giờ
bỏ bên lề tựa nắm xương.
VŨ
DUY TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét