Xoáy tình
Ô
nhỉ!
Mà
sao lại buộc ràng
Khi
không mà lại hết thênh thang.
Chẳng
nhìn: Tâm trí mang mờ ảo
Chưa
thấy: Cõi lòng gợn xốn xang.
Chỉ
sợ kẻo mà đâm lỡ dở
Dè
chừng ngộ nhỡ đến tiêu tan.
Tình
yêu cuốn hút như dòng xoáy
Dào
dạt trong lòng thật chứa chan.
NGUYỄN
VĂN LÂM (Sài Gòn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét