Giỡn biển
Ai
đứng một mình giỡn biển chơi
Để
ai trăn trở một phương trời.
Rưng
rưng nước bạc sôi dòng chảy
Thăm
thẳm non chiều thả lệ rơi.
Phải
khách đa sầu vương vấn khách
Hay
người muôn nỗi xót xa người.
Chim
buồn sải cánh bay theo gió
Theo
áng mây vàng mải miết trôi.
VŨ
DUY TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét