Bến đời...
Tia
nắng bình minh dậy trễ
rồi
Mây
mùa xám xịt một màu trôi.
Về
mau gió sớm lay ngàn lá
Giăng
kín sương mai trải phía đồi.
Day
dứt niềm thu hồn bút gọi
Thì
thầm duyên chữ tiếng lòng khơi.
Hòa
thương pha nhớ vào trang giấy
Nương
sóng triều dâng ngập bến đời.
Đại
Lộc NGUYỄN THÀNH SĨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét