Đi hoang
Sao
người giờ nỡ bỏ đi hoang
Để
bóng hình tan lệ ứa tràn.
Mấy
nẻo đường khuya lùa gió núi
Bao
chiều sớm lạnh đẫm mưa ngàn.
Thương
ai lầm lỡ gầy thân xác
Trách
kẻ đong đưa rũ cánh tàn.
Vẫn
biết trời già sao vật đổi
Thói
đời đức độ lại tình gian
VŨ DUY
TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét