Tình buồn
Sao
nỡ mưa giông với gió gào
Cho
thuyền nghiêng ngả sóng xôn xao.
Chênh
vênh núi dựng lòng ngơ ngất
Lờ
lững sông trôi nỗi dạt dào.
Dòng
chảy về đâu buồn biết mấy
Tình
đi còn đó lỡ là bao.
Nhớ
trăng xưa tỏ vần thơ lạnh
Thương
chiếc sầu rơi giọt lệ trào.
VŨ DUY
TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét