Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Hoa trinh nữ



Thuở ấy biên thùy phá giặc tan
Dồn nhanh vó ngựa giữa non ngàn.
Quân Vương bất chợt vương hồn xẻ
Lãng tử vô tình níu dạ đan.
Giữa nẻo phù vân làn mắt trỗi
Đường thiên vạn lý sóng tim tràn.
Say tình rước hẳn về cung cấm
Gấm lụa dâng về... chiếu dụ ban.

Xa nhà, lính trận có gì ban?
Chỉ mỗi tình yêu đủ ngập tràn.
Gió chuyển thương người đau chỉ rối
Mây vờn nhớ bậu xót tơ đan.
Sau ngày thúc ngựa băng đèo dốc
Cuối bữa hành quân vượt đại ngàn.
Vuốt cánh hoa rừng nơi đá sỏi
Xin đừng khép lá, nhụy đừng tan…!

ĐỊNH THIÊN (Đà Nẵng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét