Mong mưa
Muốn
níu mây về thả giọt mưa
Cho
đời xanh lại giấc mơ trưa.
Nhọc
nhằn phố thị đau tình nước
Run
rẩy đồng quê lạc lối bừa.
Những
trách trời già phơi nắng thế
Mà
thương khách nhỏ tỏ mình chưa.
Giữa
cơn nóng nực rầu thân kẻ
Biết
có ai người nấp bóng xưa.
VŨ DUY
TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét