Hôm nay rồi tiếp đến ngày mai
Hết nhớ và thương cứ vậy hoài.
Ngán cảnh riêng đường nhòe khóe mắt
Buồn thân chung gánh nặng bờ vai.
Người thì hoan hỷ chăm son phấn
Kẻ lại buồn tênh biếng lược cài.
Đã biết vần xoay tràn thế cuộc
Đất trời muôn nỗi hỏi cùng ai...?
Ngày dài vừa hết lại đêm vơi
Cái thú vần xoay của đất trời.
Rầu rĩ nắng mưa dòng cát bụi
Chất chồng sóng gió nẻo đường khơi.
Thiên đường lắm kẻ say canh mộng
Vũ trụ bao người mở cuộc chơi.
Trái đất ba phần tư nước mắt(*)
Trông như giọt lệ lạnh lùng trôi.
(*) Ý thơ Xuân Diệu.
Vũng Tàu, 12-4-2020.
VŨ DUY
TIẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét