Trách phận
Từng
trải nắng mưa đã bạc đầu
Vẫn
bàn tay trắng đến bao lâu.
Một
căn nhà nhỏ mưa tơi tả
Thân
chiếc áo thô nắng dãi dầu.
Vất
vả quanh năm tiền chẳng có
Chắt
chiu trọn kiếp của đi
đâu.
Thương
thay số phận con tằm dại
Nhả
sợi tơ vàng gặm lá dâu...
TRẦN VĂN
SỸ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét