Tỉnh
giấc trăng thu rãi mé hồi
Nhật
tà nguyệt khuyết tháng ngày trôi.
Thương
con lặn lội miền dâu bể
Xót
cảnh bon chen chốn cuối trời.
Đã
cảm hơi may lùa tóc bạc
Còn
lo gió bấc buốt da mồi.
Nổi
nênh sinh kế đời phiêu bạt
Tựa gối đêm nay lặng lẽ ngồi...
NGUYỄN
KHẮC KHOAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét