Duyên Trăng
Khen
ai khéo vẽ bức tranh này
Lơ
lửng treo mình ẩn ngọn cây.
Man
mác khơi buồn thơ lỡ nhịp
Thẩn
thờ ngắm cảnh núi hờn mây.
Nhớ
xưa Mặc Tử đem rao bán
Cảm
kiếp Hằng Nga ngóng đợi hoài.
Mua
ánh trăng về tô điểm mộng
Gương
tình dệt thắm chẳng phôi phai.
HOA
TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét