Thơ
tình dan díu đã mười xuân
Cái
nghiệp văn chương lắm nợ nần.
Tiếp
bước cha anh chào
bản sớ
Nối dòng kim cổ hạ câu thần.
Rồng
mây ta bạn duyên hòa
hợp
Sông
núi cội cành vốn thiện căn.
Bỡn
gió trêu trăng...
rằng thuở ấy…
Quê chè văng vẳng tiếng tơ ngân.
NGUYỄN
TRẦN ĐẠI NGHĨA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét