Bài xướng:
Tôi không phải nhà thơ
Tôi
có dăm hàng gọi chút “thơ”
Chắc
là không phải vẫn đang ngờ...
Vần
vò còn thấy như vờ vịt
Niêm
luật xem chừng thấy ngẩn ngơ.
Quả
thật văn bài cho thỏa thích
Phải
đâu chữ nghĩa để mong chờ.
Vậy
nên đâu dám “nhà” này nọ
Cốt đỡ buồn tình lúc vẩn vơ...!
Vũng Tàu, 14-12-2020.
VŨ
DUY TIẾN
Bài họa 4:
Say thơ
Hưu
nhàn lại nảy khoái làm thơ
Bạn
hữu mừng khen thật chẳng ngờ.
Luật
đối xem chừng còn vất vưởng
Niêm vần có vẻ vẫn ngu ngơ.
Văn
bài ngẫu hứng niềm vui
thích
Chữ
nghĩa rèn ôn thú đợi chờ.
Đã
trót đam mê đành gắng sức
Hôm nào không viết thảy bơ vơ...
Phú Thọ, 15-12-2020.
NGUYỄN
CÔNG ĐẮC
Bài họa
3:
Bệnh nghiền thơ
Về
già mắc bệnh nghiện làm thơ
Bạn
hữu khen “hay”! Thật chẳng ngờ.
Lựa
chọn câu từ lòng thắc thỏm
So
tìm lỗi bệnh mắt lơ ngơ.
Cấy
trai nên ngọc bao người mộng
Mài
sắt thành kim ối kẻ chờ...
Tự
nhủ thôi mình làm “thợ ghép”
Cho đời con chữ khỏi bơ vơ.
Hưng Yên,
14-12-2020.
NGUYỄN
XUÂN DƯƠNG
Bài họa 2:
Lẫn vàng thau
Bao
người xứng đáng gọi “nhà
thơ”?
Chẳng
lĩnh tiền lương, để khỏi ngờ...
Óc
vắt tim say, tình lãng đãng
Hồn
bay gió cuộn,
dáng ngu ngơ.
Dăm
ông hám vị, dùng vàng thả
Mấy hội trao danh, hứng bạc chờ.
Bát
ngát dòng thi, tràn khắp nẻo
Tôn
vinh giá trị… tránh vu vơ…!
Sài Gòn, 14-12-2020.
VŨ
THỦY
(CLB Thơ Biển)
Bài họa 1:
Tôi không phải nhà thơ
Nối vần ghép tạm chữ làm “thơ”
Bố cục, đối, niêm, luật mãi ngờ...
Thực, Luận hãy còn hơi bỡ ngỡ
Kết, Đề như cũng bớt lơ ngơ.
Thư nhàn tĩnh tọa mình luôn nhớ
Thấp thỏm thầm mong bạn đang chờ.
Vẫn biết phây “nhà” ai nhắc nhở
Thầm thì vui họa bớt bơ vơ...!
Vũng Tàu, 14-12-2020.
HÀN NHUỆ CƯƠNG
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp.
Ghi chú: Ảnh tác giả bài xướng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét