Tỏa sắc hồng tươi
giữa nắng chiều
Chợt nhìn chạm mặt
thấy hồn xiêu.
Ngập ngừng như muốn
trao tình ấy
E thẹn làm chi lỡ
phận kiều.
Đành viết bài thơ
lưu nỗi nhớ
Giấu vào trang vở
để mình yêu.
Chẳng lời hẹn ước
riêng ai đợi
Núi đứng tương tư sẽ khổ nhiều.
HOA
ĐĂNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét