CAO THANH
QUANG – Bút danh: Quang Cao
Sinh ngày: 02/10/1967 – Điện thoại: 0122.807.5772
Địa chỉ: 29 Trần Bình Trọng, Phường Nguyễn An Ninh, TP Vũng Tàu.
Sinh ngày: 02/10/1967 – Điện thoại: 0122.807.5772
Địa chỉ: 29 Trần Bình Trọng, Phường Nguyễn An Ninh, TP Vũng Tàu.
Đi
cày
Hừng đông vợ nhắc dậy đi cày
Muốn ngủ nhưng đành phải thức ngay.
Mọi bữa hăng say nào ngán việc
Bao hôm chẳng ngại chuyện hàng ngày.
Gò cao cỏ chỉ lưa thưa mọc
Ruộng trũng nước nôi lấp xấp đầy.
Tranh thủ kẻo không thì nhỡ việc
Miệt mài lui tới cứ hăng say!
Trăng
rằm
Đêm rằm rực rỡ sắc vàng hanh
Dễ chịu lòng ai ngọn gió lành.
Muôn thuở chị Hằng luôn đẹp nhất
Ngàn năm chú Cuội mãi buồn tanh.
Nhỏ to đủ kiểu từng hình bóng
Đậm nhạt muôn màu mỗi bức tranh.
Khắp chốn cùng nơi đều tỏa sáng
Bao người thưởng ngoạn dưới trăng thanh!
Thật
xứng danh
Cố gắng trau dồi để rạng danh
Bao ngày đèn sách mới thành danh.
Nhìn xa trông rộng nào an phận
Học một biết mười chẳng hổ danh
Quá khứ nhọc nhằn bao cửa ải
Sau này rạng rỡ lắm công danh
Tìm tòi nghiên cứu dày thành tích
Hữu ích cho đời thật xứng danh!
Thư
pháp ngày xuân
Rộn ràng hạ bút dịp đầu năm
Lều chõng sơ sài khách viếng thăm.
Khuấy đảo nhịp nhàng nghiên sóng sánh
Múa may lả lướt mực tuôn dầm.
Muôn lời hữu ý say sưa họa
Vạn vật nên thơ mải miết cầm.
Thư pháp cho đời đầy ý nghĩa
Bảo tồn bản sắc tự xa xăm!
Tập
thể hình
Hãy tới đây xem tập thể hình
Bỏ nhiều công sức để tôn vinh.
Ngửa lên cúi xuống ham lôi đẩy
Uốn lại xoay qua thích ngắm nhìn.
Thiếu thốn nghỉ ngơi người chẳng khỏe
Chây lười vận động dáng nào xinh.
Cùng nhau luyện tập đầy hăng hái
Hứng khởi hòa theo nhạc xập xình!
Xuân
nồng
Muôn nơi rực sắc với ngàn hoa
Chan chứa tình xuân đến mọi nhà.
Bướm lượn rộn ràng vui mải miết
Chim chuyền tíu tít nhộn vang ca.
Đất trời tươi thắm tranh sâu lắng
Non nước bình yên cảnh thái hòa.
Vạn vật lay mình đầy nhựa sống
Hương nồng ấm áp vọng gần xa!
Biển
nhớ
Sóng vỗ vào ra bãi cát dài
Sương gầy rũ nhẹ đậu bờ vai.
Thả hồn lơ đãng buồn tơ tóc
Lê bước thẩn thơ nhẹ gót hài.
Hứng khởi thoáng giây nào vướng vít
Muộn sầu chốc lát chợt phôi phai
Chiều tan lẻ bóng còn hoài niệm
Lối mộng dường như... thực khó cài!
Làm
thơ
Làm thơ đôi lúc cũng dè chừng
Ngồi suốt miệt mài oải cả lưng.
Vừa mới viết xong còn cảm hứng
Lát sau đọc lại hết ưa dùng.
Đưa vào thanh điệu suy cho đúng
Thay thế câu từ buộc nghĩ lung.
Rèn luyện quen dần đâu phải núng
Chớ căng đầu óc hóa ra khùng!
Tình
cũ
Nhớ nhớ thuở nào kỷ niệm xưa
Chân chân thật thật chẳng ai lừa.
Ngày ngày buổi trước còn thăm hỏi
Tháng tháng bây giờ chẳng đón đưa.
Ngóng ngóng môi hờn nhiêu mới đủ
Trông trông lệ tủi mấy cho vừa.
Thương thương để mãi ôm sầu hận
Nhớ nhớ thuở nào kỷ niệm xưa!
Giao
tình
Tình thắm duyên nồng dệt ý thơ
Luyến lưu một cõi tự khi giờ.
Đêm ngày ôm ấp trong niềm nhớ
Năm tháng tương tư với nỗi chờ
Lối mộng đi tìm bao kẻ ngỡ
Đường tơ gắn kết mấy ai ngờ.
Ái tình khổ lụy từ muôn thuở
Để dạ vấn vương khó nhạt mờ!
Tình
thơ
Lâu rồi mê muội chốn vườn thơ
Trằn trọc nghĩ suy tự bấy giờ.
Ý tứ đẹp lòng luôn mãi nhớ
Câu từ say dạ hãy còn mơ.
Văn chương cái dại nào đâu hớ
Cờ bạc nghề khôn mới đáng khờ.
Mất ngủ lắm phen mà chẳng ngớ
Khi tình đã vướng khó đành ngơ!
Nỗi
nhớ
Đêm vắng bao trùm nỗi nhớ thương
Xót xa mộng lỡ nhạt môi hường.
Tình còn dang dở âu sầu vướng
Nghĩa chửa thắm nồng khổ lụy vương.
Giận lẫy Ông Tơ se lạc hướng
Trách lây Bà Nguyệt rẽ nhầm đường.
Cách chia quạnh quẽ đầy tơ tưởng
Tím dạ trông chờ bởi mỗi phương!
Đường
thi
Xướng họa cùng nhau thỏa ý đời
Vui vầy bạn hữu muộn phiền lơi.
Lời hay tạc dạ nên lưu giữ
Ý đẹp ghi lòng chớ bỏ rơi.
Muôn thuở văn chương còn học hỏi
Ngàn năm thơ phú chẳng xa rời.
Tâm tư gởi gắm đường thi mở
Bút pháp giao hòa phút thảnh thơi!
Xa
nhau
Người về ta ở mãi còn vương
Dẫu cách biệt nhau mấy dặm trường.
Cứ phải ngày qua ôm nỗi nhớ
Để rồi đêm tới gợi niềm thương.
Tơ hồng luôn chỉ se chung lối
Nguyệt lão dứt tơ rẽ mỗi đường.
Bạc phận kém duyên đành số kiếp
Ân tình dang dở nhạt nhòa hương!
Giai
nhân
Tuyệt sắc giai nhân thật mặn mà
Nặng lòng quân tử mấy đời qua.
Nhiều khi ngây dại trong mê đắm
Đôi lúc si cuồng dẫu cách xa.
Sắc nước nghiêng thành bao cá lặn
Hương trời đổ núi lắm chim sa.
Món quà tạo hóa giành ban tặng
Chẳng thể hết từ để ngợi ca!
Thu
Thu về phảng phất gió heo may
Thu dỗi hờn ai lá trút đầy.
Thu khiến người đi thêm khắc khoải
Thu làm kẻ ở nếm sầu cay.
Thu thường ảo não hằng ao ước
Thu vẫn diết da mãi tỏ bày.
Thu đã nhuốm màu thay áo mới
Thu đầy quyến rũ tự xưa nay.
Tình
Tình không vun vén chẳng vuông tròn
Tình có giữ gìn mới sắt son.
Tình lúc chửa nồng đâu nhớ trọn
Tình khi đã thắm cứ trông mòn.
Tình duyên đôi lứa so ngành ngọn
Tình nghĩa vợ chồng sánh núi non.
Tình dẫu muộn sầu... bao kẻ đón
Tình trong êm ấm... lắm người còn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét