Bài
xướng:
Muộn
màng cô đơn
Ráng đỏ hoàng hôn lặn khuất dần,
Đò chiều vắng khách dạ phân vân…
Xuôi dòng xuống, liệu đường suy suyển,
Rẽ bến sang, toan mái ngại ngần.
Biển cả còn thầm, mong ngọc báu,
Ao tù đã vội, ước kim ngân.
Trông bề ngõ hạnh xa vời vợi,
Ngẫm cảnh thuyền nan bạc bội phần.
Bình Dương, 27-10-2018
THẾ GIA
Bài
họa 2:
Sẩm
tối ở làng quê
Tím lịm hoàng hôn rớt nhẹ dần
Êm đềm gió quyện phủ làn vân.
Trong vườn bụi cúc ngời hoa phấn
Cạnh ngõ nhành lan xõa trắng ngần.
Lả lướt đầu thôn mờ ngọn khói
Mơ màng cuối xóm rộn ve ngân.
Triền non vượn hú nghe hời hợi
Tối dợm tràn lan khắp mọi phần
NGUYỄN THU HÀ
Bài
họa 1:
Bến
quê
Vạt nắng chiều buông cứ nhạt dần
Bên dòng soi bóng đỉnh Phù Vân.
Làng xưa lãng đãng chuông rơi rụng
Bến vắng đìu hiu khách ngó ngần.
Một dải đê nằm hương lúa quyện
Đôi con nước dựng sóng lòng ngân.
Cảnh cũ người xưa sao chẳng thấy
Một góc chiều quê dạ đắng phần.
PHÚC HỮU
* Trân
trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị
vui lòng gửi vào địa chỉ email: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét