Bài
xướng:
Cơm áo và thơ
Viết mãi chẳng nề chuyện áo cơm(*)
Không ưa... lắm kẻ mỉa mai… Bờm.
Chưa quên câu cũ nghèo cho sạch
Vẫn nhớ lời xưa rách cố thơm.
Gặp lúc lâm nguy đừng có nhụt
Đến khi an thịnh phải nên gờm.
Lòng người sâu cạn khôn tường tỏ
Chẳng chấp những phường đặt với đơm.
(*) Do câu “Cơm áo không đùa với khách thơ…”
của Xuân Diệu.
NGUYỄN HUY VỤ
Bài họa 3:
Thi sĩ râu quặp
Lưng dài tốn vải bụng thèm cơm
Rõ thật, nhà ông quả giống Bờm.
Phú hẩm dăm bài thanh lẫn sạch
Văn quèn mỗi tứ thảo cùng thơm.
Ra đường, võ miệng y thần phán
Quẩn gót, nhà ngang hãi vợ gờm.
Gạo hết tiền không, còn cám nẫu
Ăn mà chả nghẹn xuống mà đơm.
Hà Nội, 28-12-2018
THÁM
HOA
Bài
họa 2:
Hay thơ
Thơ hoài chẳng thấy bự nồi cơm
Vắng mặt người vui gọi lão Bờm.
Vợ nguýt không xèng xinh vẫn nhục
Ông rằng thiếu bạc rách còn thơm.
Tiền lương ngất ngưởng đâu thèm bám
Chữ nghĩa vung vinh chửa biết gờm.
Nhắc kẻ lắm điều nên giữ miệng
Tai này đã mặc những phường đơm.
Hà Nội, 27-12-2018
PHẠM
VĂN QUANG
Bài họa 1:
Kệ nó!
Chớ bảo đem thơ bán lấy cơm
Thời nay nghĩ vậy giống thằng Bờm.
Mang thân đói khát thơ càng sạch
Cõng phận buồn đau nghĩa vẫn thơm.
Kẻ trí kiên gan lòng không nhạt
Người khôn vững dạ chí chẳng gờm.
Tung hoành múa bút đời thêm đẹp
Mặc kệ nhân sinh chúng đặt đơm.
27-12-2018
HOÀNG
BÁT
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét