Chuyện
kể rằng,
thầy Đàm Thuận Huy
(thế kỷ 15) nổi tiếng có nhiều học trò giỏi. Một hôm, lúc tan học thì trời đổ
mưa to, học trò không về được, thầy bèn ra vế thách đối để thử tài học trò:
“Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách” (雨無鈐鎖能留客 – Mưa không có then khóa mà có thể giữ được
khách).
Mỗi
học trò đều có vế ứng đối. Câu chỉnh nhất là của Nguyễn Giản Thanh (chữ Hán: 阮簡清; 1482–?) như sau: “Sắc bất ba đào dị
nịch nhân”
(色不波濤易溺人 – Cái sắc đẹp của phụ nữ, không phải là làn
sóng nổi, nhưng dễ nhận chìm người).
Mùa
hè đến, chắc rằng ai cũng có lần bị mắc mưa, nhưng mắc mưa trong “hoàn cảnh trớ trêu” thì không biết có những
ai. Tôi có ý thích dịch các câu đối nổi tiếng
ra tiếng Việt,
rồi mượn ý câu đối đó làm cặp luận cho bài thơ Đường luật:
Bài xướng:
Mắc mưa
Được ngày thong thả đến nhà em
Trời nổi cơn giông, gió sập rèm.
Cũng định ra về, e áo ướt
Đã toan từ giã, sợ người im.
Mưa không then khóa mà kìm giữ
Sắc chẳng sóng xô vẫn nhấn chìm.(*)
Hoàn cảnh trớ trêu, ai sắp đặt?
Thôi tùy định đoạt của con tim!
(*) “Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách/ Sắc bất ba đào dị nịch nhân (Đàm
Thuận Huy – Nguyễn Giản Thanh).
PHẠM
VĂN DƯƠNG
Bài họa:
Khóa buồng tim
Chớp giật mưa dầm bỗng gặp em
Cơn giông đang đến khách buông rèm.
Bụi mù lốc xoáy đường tăm tối
Nước đổ nhà xiêu lộ đắm chìm.
Mưa chốt ngoài kia thành khó gỡ
Sắc cài trong dạ phải nằm im.
Ai gây cắc cớ cho đôi lứa?
Con tạo trêu người… lại khóa tim!
13-6-2019.
TỪ ĐỨC KHOÁT
Một cõi tương tư
(Tung hoành trục khoán)
“Mưa không khóa xích
lưu chân khách
Sắc chẳng phong ba nhận đắm người...”
Mưa đổ chiều nay lạnh góc trời
Không còn bướm lượn với hoa chơi.
Khóa miền kỷ niệm mênh mang kiếp
Xích cõi phiêu du lặng lẽ đời.
Lưu hết buồn đau tình đã ngộ
Chân còn mệt mỏi ái chưa lơi.
Khách về nẻo ấy lòng thêm nhớ
Sắc chẳng phong ba nhận đắm người…
PHẠM
ĐA TÌNH
Ngộ
(Tung hoành trục khoán; Giao cổ đối)
“Mưa không xích buộc lưu chân khách
Sắc chẳng phong ba nhận đắm người...!”
Mưa phủ chiều đông trắng mịt trời
Không nhòa bước lữ nghẽn mùa chơi.
Xích cơn mộng ảo chen thềm tịnh
Buộc giấc phù sanh chạm nẻo đời
Lưu khúc tình xao, lòng há nhiễm
Chân nào ngại, khỏa mái chèo lơi
Khách trần sớm ngộ tranh vân cẩu
Sắc chẳng phong ba nhận đắm người…!
THÍCH
THIỆN THÔNG
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét