Ô Thước làm sao để bắc cầu
Khi tình đã đoạn giữa sông sâu.
Trăm năm mãi nhớ hình non thẳm
Vạn thế còn ghi bóng nguyệt sầu.
Đất khách ngậm ngùi trông biển rộng
Quê người khắc khoải ngóng ngàn dâu.
Thơ văn đeo đuổi hoài không dứt
Được chút hư danh đã trắng đầu.
Trắng đầu vì mải thú văn chương
Thêu dệt bao nhiêu giấc mộng thường.
Để áng Đường thi tròn kiếp nuối
Cho câu lục bát cuối đời vương.
Trông về tê tái phương trời cũ
Ngoảnh lại chênh chao chốn hý trường.
Ba vạn sáu ngàn ngày chẳng mấy
Ai người thấu cảm nỗi ly hương.
Ly hương cách biệt dạ thêm sầu
Biết quỷ ở đâu Chúa ở đâu?
Khó kiếm được ra người nghĩa trọng
Khôn tìm cho thấy kẻ tình sâu.
Ngẩn ngơ đất lạ đời lữ thứ
Quay quắt trời nam cảnh dãi dầu.
Giấy mực vơi đầy khôn tả hết
Se lòng tiếng cuốc vọng canh thâu.
Phú Mỹ,
15-6-2019.
NGUYỄN HUY VỤ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét