“Lòng thơ lai láng bồi
hồi
Gốc cây lại vịnh một
bài cổ thi.”
(Truyện Kiều)
Muốn về nhưng dạ cứ dùng dằng
Người hỡi sao người chẳng nói năng!?
Mộ mới bên đàng phơi cỏ úa
Hoa tàn trước cửa mấy mùa trăng.
Sầu thương chị lắm Đạm Tiên hỡi!
Xin hiểu cho em phận cát đằng.
Xe ngựa dập dìu ai có nhớ!?
Hồng nhan một kiếp lạng trời băng.
PHẠM LONG SƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét