Lỡ làng...
Kia
sừng sững tháp của lòng ai
Ổ
khóa thềm xuân lặng lẽ cài.
Phải
gã phong trần say vó ngựa
Nên
người thục nữ úa hồn mai?
Đài
hoa hẳn vậy không chờ nắng
Giọt
nắng màng chi vẫn ngỏ đài.
Để
lạ lùng thay vào bữa ấy
Lưng
chiều chửa ghé vội nhường ngai...!?
LÊ TRÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét