Trời Nam mây trắng ngẩn ngơ trôi
Con tạo vần xoay bước chuyển dời.
Lãng đãng chân mây mờ cố quận
Mịt mù cuối biển thẳm trùng khơi.
Xuân sang chén rượu ai đưa đẩy
Tết đến câu thơ bạn gọi mời...
Mượn bút gửi lòng theo cánh nhạn
Tình trần những ước chẳng phai phôi.
Tình trần những ước chẳng phai phôi
Sách thánh thương thay mục nát rồi.
“Còn bạc còn tiền còn đệ tử
Hết cơm hết rượu hết ông tôi.”(*)
Nhân tâm chẳng khác vầng mây nổi
Đạo lý nào hơn mảnh giấy bồi.
Xuân đến sao nghe lòng buốt lạnh
Giọt buồn đắng đót khẽ khàng rơi.
Giọt buồn đắng đót khẽ khàng rơi
Thế sự tang thương bút nghẹn lời.
Sân hận người gieo còn chất ngất
Đoạn trường ai oán vẫn chơi vơi.
Phải điều oan khuất làm thâm đất
Hay nỗi bi thương đã thấu trời.
Mưa bão cuồng phong đêm chuyển tiết
Những điều nhân quả chớ đùa chơi...
(*) Hai câu của cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm.
TX Phú Mỹ, mùng
03 tết Canh Tý.
NGUYỄN HUY VỤ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét