Thơ vui mùa đại dịch
Corona.
Hơn tháng nay rồi chậm “trả lương”(*)
Ngó lơ... má phấn lẫn môi hường.
Ông ôm gối chiếc bần thần nhẩm
Bà tựa song đào ngân ngấn thương.
Cũng bởi buông câu ngừa đại dịch
Nên đành gác mái khỏi tai ương.
Bao giờ Cô-Vít “về xuôi” nhỉ...?
Bỏ khẩu trang... tình hết vấn vương.
(*) Bác
sĩ khuyên tuổi già trong đại dịch, tâm phải an vui thì Covid-19 hết đường gây hấn... vậy ta cứ vui...
TP Bà
Rịa, 01-3-2020.
PHẠM
LONG SƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét