Nghe gió lay
Nâng
chén men tình chợt tỉnh
say
Hương
yêu ngây ngất thế gian này.
Môi
hôn phố hạ bao lần chạm
Mắt
dõi ga chiều bấy lượt cay.
Nhớ
lắm thuyền thơ duyên gối mộng
Thương
sao bến dại lá vờn bay.
Vơi
đầy ân ái hờn dâu bể
Trăng
chếch canh đời nghe gió lay.
Đại
Lộc NGUYỄN THÀNH SĨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét