Bài xướng:
Cô lái
đò
Mình em đẩy nước ở bên sông
Khắc khoải chờ mong chẳng có chồng.
Sớm tối âm thầm tim nghẹn thắt
Đêm ngày thấp thỏm dạ chờ trông.
Bao lần bóng ngả khơi tình đượm
Mấy lượt mình nghiêng cuộn nghĩa nồng.
Lắm lúc nhiều anh tìm ghé lại
Yêu đò... nỏ cưới để đò không.
HỒNG VINH
(Vũng Tàu)
Bài họa 4:
Bến đò xưa
Thương nhớ đò đưa một khúc sông
Xuân sang vội vã đã theo chồng.
Em đi bỏ lái người qua vắng
Khách đến quay về ai đứng trông.
Ngày tháng mơ màng đà lỡ hẹn
Xế chiều lưu luyến vẫn mơ nồng.
Nhờ non cùng nước trao lời nhắn
Em lái đò ơi! Có nhớ không ?...
DƯƠNG
CÔNG VỤ (Nam Định)
Bài họa
3:
Đò ngang
Thương mình phận gái lái đò sông,
Vất vả lâu nay vẫn chửa chồng.
Nắng quái chuyên cần cho khách lại,
Mưa dầm nhẫn nại đợi người trông.
Nhiều khi nước cả thuyền quay quắt,
Có buổi trời hanh khí nặc nồng.
Dứt bỏ thì thương đời lữ thứ,
Đèo bồng lắm bận bến trơ không.
NHI
HOÀNG LONG NHẬT
Bài họa
2:
Kém duyên
(Đáo vận)
Bởi bạc nên giờ vẫn ở không
Thầm mong có được chút duyên nồng.
Thương người chốn ấy đương chờ đợi
Nhớ bạn nơi này vẫn ngóng trông.
Nẻo ái anh tài mê cạnh vợ
Đường ân mỹ nữ thỏa bên chồng.
Còn em phận mỏng nên đành chịu
Lận đận đưa đò ở bến sông.
DANH
THƯ (Đà Nẵng)
Bài
họa 1:
Đò ngang
Bồng bềnh trên nước, giữa dòng sông
Hoang hoải như ai cảnh vắng chồng.
Tối tối bâng khuâng da diết nhớ
Ngày ngày nga ngóng mỏi mòn trông.
Dập dềnh trên sóng, hình như rét
Khao khát trong tim, cứ tưởng nồng.
Chăm chỉ việc nhà quên việc nước
Đò ngang vắng khách, có buồn không?
Uy
Linh Tiên PHAN VIẾT ĐAN
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét