Nỗi xưa...
Chừng
nghe kỷ niệm chảy quanh hồn
Xót
mảnh xuân tình đã vội chôn.
Chiếu
cỏ hoài vương mùi phấn vãi
Thềm
trăng mãi đọng bước chân dồn.
Chênh
cung ái, võ vàng canh mộng
Lệch
nốt đời, phờ phạc
nụ hôn.
Những
tưởng cùng xây miền đất hứa
Nào
hay sóng biển hóa
nương cồn...!
SẮC TỨ MINH THIỆN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét